Hôm nay bạn cùng phòng tôi bay sang Hàn Quốc, còn tôi lại bắt đầu với cuộc sống một mình. Cứ tưởng như mình đã quen lắm, cứ tưởng như mình đã mất đi cảm giác buồn. Nhưng có lẽ không phải vậy. Dường như tôi đã bắt đầu thấy sợ hãi cuộc sống một mình. Một mình ăn cơm, đi thể dục một mình, không cả chuyện trò. Tôi đã cảm thấy mệt mỏi.
Tôi thích anh, người đồng nghiệp cùng công ty. Anh ngồi gần đối diện tôi, người nhỏ bé, hay cười, người lớn, điềm đạm. Nhưng mà tôi không thể hiện, tôi sợ phải thừa nhận mình có cảm tình với ai đó. Như những lần trước. Và tôi cũng sợ, một lần nữa, cảm xúc này cũng mất đi theo thời gian - Tôi không thích ai được quá lâu. Liệu lần này mọi chuyện có khác. Còn anh, cảm xúc của anh thế nào vậy?
Related Posts :
Có buồn không?Vừa nãy, tui đã nhìn thấy ánh mặt trời lướt ngang qua khung cửa sổ, chỉ trong t…
22/7 Tôi có cài đặt một trò chơi trên điện thoai, talking Tom. Là nói chuyện v…
Chuyện về 2 chiếc bàn chảiLúc này đã là gần 1h sáng. Xem xong tập phim tự nhiên thấy buồn quá. Cuộc sống gia&n…
winter sonataTôi đang nghe winter sonata album. Nhớ thật đấy, cảm xúc của ngày xưa.
Tôi…
seven years of loveTôi đang nghe lại bài seven years of love. Trong khi điều hòa phả ra lành …
Subscribe by Email
Follow Updates Articles from This Blog via Email
No Comments