Tôi có một người bạn, người bạn thân thiết đầu tiên khác giới. Chúng tôi có rất nhiều điểm chung: thích nghe nhạc không lời, cùng nhận ra thành công của bộ phim này góp phần không nhỏ từ nhạc phim, và nhạc phim của nó thực sự, thực sự rất hay....
Người đó đã có người yêu, và người yêu của người đó cũng là bạn thân của tôi. Nhưng, đến cuối cùng tôi lại đem lòng yêu mến người đó. Khoảng thời gian đó thật là tồi tệ, tôi là người có lỗi nhưng lại không thể phủ nhận thứ tình cảm trong lòng mình. Sau đó tôi quyết định chuyển ra khỏi ktx, để chạy trốn, để tránh xa tất cả, để chối từ thứ cảm xúc ở trong lòng.
Rồi, vết thương đó lành nhanh hơn tôi nghĩ. Nhưng mà thế đấy, vẫn buồn thật buồn khi nghĩ tới.
Về sau, 2 người đó cũng chia tay sau khi ra trường 1 năm. Lúc đó, người ấy cũng thừa nhận rằng, khoảng thời gian của ngày xưa, cũng đã cảm thấy thích tôi, nhiều hơn chỉ là cảm nắng.
Tôi thì không chịu thừa nhận. đến bây giờ, tôi vẫn nghĩ rằng, trong cuộc đời mình chưa từng yêu ai, dành chọn vẹn cảm xúc cho người sẽ tới đây, chứ không phải thứ tình cảm trốn và đau khổ nhiều như vậy....
Subscribe by Email
Follow Updates Articles from This Blog via Email
No Comments